Kính gởi: - ỦY BAN NHÂN DÂN TỈNH ĐỒNG
NAI
- HỘI ĐỒNG NHÂN DÂN TỈNH
ĐỒNG NAI
- THANH TRA NHÂN DÂN
- THANH TRA NHÀ NƯỚC
- THANH TRA ĐẢNG TỈNH
ĐỒNG NAI
- PH̉NG CÔNG AN KINH TẾ
TỈNH ĐỒNG NAI
Kính đệ đơn: - VĂN PH̉NG THƯỜNG TRỰC
CHÍNH PHỦ NƯỚC C.H.X.H.C.N.V.N.
- THANH TRA ĐẢNG
- THANH TRA CHÍNH PHỦ
NƯỚC C.H.X.H.C.N.V.N.
- BỘ TÀI NGUYÊN VÀ MÔI
TRƯỜNG
- ÔNG MAI ÁI TRỰC :VĂN
PH̉NG BỘ TRƯỞNG BỘ CÔNG AN
- ÔNG NÔNG ĐỨC MẠNH :BÍ
THƯ TRUNG ƯƠNG ĐẢNG C.S.V.N.
Tôi tên là Lầy Sỳ Si, sinh năm
1935; thường trú Ấp Tây Minh, Xă Lang Minh, Huyện Xuân Lộc, Tỉnh Đồng
Nai xin tường tŕnh đất mà tôi bị lấy, và Ủy Ban Xă Lang Minh bắt con
dâu giam giữ, đánh đập và làm nhục như sau:
Thưa Qyí vị,
Trước năm 1993, tôi có đất sản xuất,
hiện nay là tôi sản xuất Nông Nghiệp, số đất tôi hiện có là 5.750m2,
tôi liên tục làm nghĩa vụ thuế Nông Nghiệp trong những năm sản xuất;
như vậy cho thấy theo luật đất đai, là tôi hợp pháp: v́ người dân làm
nghĩa vụ th́ phải có quyền lợi, phải không? Như thế trong khi đất quỹ
của xă, xă lại đem bán hết cho những người Tư Thương kinh doanh bất
động sản, lấy tiền nhậu chơi và bỏ túi riêng ví dụ như đất làm sân
bóng đá, 800m2 nằm ngay giữa trung tâm xă, bán cho ông Ba Mến với số
tiền là 24 chỉ vàng 24K.
Sau đó có kế hoạch xây Khu Văn Hóa
Thể Thao, không có đất lại lấy đất tôi. Thưa quí vị, sau khi có lệnh
lấy đất tôi, tôi làm đơn thưa gởi khiếu nại khắp nơi, thậm chí về tới
Hà Nội, đă gặp các cơ quan Lănh Đạo Nhá Nước, nhưng vô cùng thất
vọng: có ai chịu nghe người dân đâu .
Con Dâu tôi xin xỏ để được yên ổn sản
xuất sinh sống và tồn tại th́ bị Chính Quyền Xă như ông Vơ minh Hiếu,
Lai Phú Nghị, Phùng A Cẩu cùng một số Cán Bộ dùng bá súng đánh con dâu
tôi tên Hồ Thị Ánh, giam giữ con dâu tôi, ve văn con dâu tôi, giam con
dâu tôi hai đêm để làm t́nh làm tội con dâu tôi, làm nhục con dâu tôi;
tôi la làng la xóm ôm đơn đi khắp nơi thưa ông Vơ Minh Hiếu làm nhục
con dâu tôi , không có cơ quan nào xem coi tôi vu khống hay là con dâu
tôi có bị giam tại Ủy Ban Xă trái qui định luật giam giữ người và lơi
dụng chức vụ quyền hạn của dân trao đi hăm hại người phụ nữ như con
dâu tôi. Tôi thưa tới Tinh Đồng Nai, th́ Quan vị Quan, c̣n ra quyết
định lấy đất tôi luôn, th́ thử hỏi người dân thấp cổ bé miệng bị ức
hiếp đủ điều, không có một đạo luật nào bảo vệ người dân, sống làm sao
nổi?!!
Hiện nay gia đ́nh tôi rơi vào thế vô
cùng bế tắc: con trai tôi và vợ nó bị đe dọa mất hạnh phúc là do chính
quyền hăm hại vợ nó hai đêm. Cán Bộ Chính Quyền thấy gia đ́nh tôi là
gia đ́nh Tày Nùng cho nên phần không có văn hóa, đứng một ḿnh lẽ loi
câm mồm chịu trận thật thảm thương, có miệng ăn mà không có miệng nói,
câm không ra câm, ngu chẳng thành ngu, thật tủi hổ cho giống dân Tày
Nùng của tôi, bị đối xử phân biệt từ lúc nào, mà tới hôm nay mới rơ
mặt. Trong những năm tháng trước đây, người dân tộc Tày của chúng tôi
cũng có nhiều người góp công góp của. Có không hiếm phụ nữ trong vùng
chịu cống hiến tuổi thanh xuân ḿnh một cách âm thầm mà nay chưa được
thừa nhận chính thức. Tôi không muốn người dân tộc của chúng tôi,
không làm ǵ lớn lắm,nhưng phải biết ú ớ cho dân tôi được nhờ, nhưng
hỡi ôi, cũng có người nay đă tham gia được vào chính quyền, nhưng họ
bị văn hóa kém, với sức ép phân biệt đối xử là thứ thượng du vùng cao,
không sao mở miệng cho nên người Tày Nùng của tôi bị đàn áp khốc liệt.
Thưa quí vị, có chính quyền nào trên
trái đất này mà ghê gớm như chính quyền của chúng tôi đây; gia đ́nh
tôi chỉ sống nhờ mỗi năm trồng bắp, ăn tươi trừ bữa và bán mua gạo, từ
khi gia đ́nh tôi làm đất gieo hạt cho đến khi gần thu, th́ chính quyền
của chúng tôi phác hết xuống (chỉ c̣n 14 ngày là thu được), mà hại dân
như vậy, phác xuống mà lấy đất làm Nghĩa Trang ngay th́ tôi đồng ư,
nhưng lấy đất tôi bỏ không và làm cho gia đ́nh tôi rơi vào cảnh đói
rách nợ nần, v́ vay nợ đầu tư vào ruộng bắp, th́ c̣n t́nh nhân đạo
không?
Thưa quí vị, nay tôi làm đơn này gởi
tới quí vị hăy nghĩ tới t́nh dân tộc máu đỏ da vàng, các ông thường
cho con cháu học Sử Lạc Long Quân và bà Âu Cơ, th́ dù sao tôi cũng là
bộ phận, giống ṇi sao lại không được thừa nhận. Như vậy gịng giống
của tôi là ai mà phân biệt tệ hại như thế này, kêu trời không thấu kêu
đất không nghe, làm sao ngoảnh mặt lên trời, đường đường là người Việt
Nam, sống giữa trời Việt Nam mà như là vô thừa nhận.
Thưa quí ông, chỗ của chúng tôi đây,
không phải cá biệt ḿnh gia đ́nh tôi, c̣n hàng trăm hàng ngh́n hộ khác
cũng lâm vào hoàn cảnh như gia đ́nh tôi, thật là chua xót cho dân tộc
chúng tôi.
Quí vị ơi, thà rằng Trời rung Đất
chuyển, Bao Tố sóng Thần mà được chết ngay c̣n hơn sống vừa tủi hổ
sống không được chết không xong như thế này. Quí vị là đầy tớ của dân,
nhưng tôi năm nay 70 tuổi, sấp người quỳ gối lạy mấy ông đầy tớ trả
lại công bằng cho người dân chúng tôi, chân thành cúi lạy quí vị ĐẦY
TỚ TRUNG THÀNH CỦA DÂN!
Đơn làm tại Làng Minh, Xuân Lộc ngày
12 tháng 9 năm 2005